蓦山溪·寿熊尚友

作者: 宋代    熊良翰
四时美景,最好惟春昼。仙诞弥辰,况还当、中春时候。日迟风软,是处霭晴烟,桃散锦,柳摇金,交映门庭秀。
此时称寿。兰玉相先后。喜色上眉峰,且休辞、频倾芳酒。虚空看透,摆脱利名缰,云鬓绿,醉颜酡,笑挹浮丘袖。

sì shí měi jǐng ,zuì hǎo wéi chūn zhòu 。xiān dàn mí chén ,kuàng hái dāng 、zhōng chūn shí hòu 。rì chí fēng ruǎn ,shì chù ǎi qíng yān ,táo sàn jǐn ,liǔ yáo jīn ,jiāo yìng mén tíng xiù 。
cǐ shí chēng shòu 。lán yù xiàng xiān hòu 。xǐ sè shàng méi fēng ,qiě xiū cí 、pín qīng fāng jiǔ 。xū kōng kàn tòu ,bǎi tuō lì míng jiāng ,yún bìn lǜ ,zuì yán tuó ,xiào yì fú qiū xiù 。
四时美景,最好惟春昼。仙诞弥辰,况还当、中春时候。日迟风软,是处霭晴烟,桃散锦,柳摇金,交映门庭秀。
此时称寿。兰玉相先后。喜色上眉峰,且休辞、频倾芳酒。虚空看透,摆脱利名缰,云鬓绿,醉颜酡,笑挹浮丘袖。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

蓦山溪·寿熊尚友作者: 熊良翰

相关推荐

  • 熊良翰
  • 蓦山溪